Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 24 tháng 5, 2011

THẠCH VIẾT



HẠT GẠO



Ngày nay con người mãi bị bao vây trong đời sống dịch vụ mà không cảm nhận được sự sống đích thực, từ nhịp đập con tim, sự vận động của hệ thống hô hấp, sự sinh diệt của tế bào,... được nuôi dưỡng bởi những hạt cơm. Những hạt gạo mà người nông dân làm ra chứa đựng trong đó có cả thiên thời – địa lợi – nhân hòa, là cái đạo của tự nhiên.



Một vụ lúa quê tôi phải qua 3 tháng từ khi sạ tới khi gặt phơi, rồi cất vào kho. Nếu ông trời không vui, gây chút khó khăn (không mang đến tia nắng ấm áp khi sớm mai, hoặc nắng hạn kéo dài không có nước tưới, hoặc đến khi chuẩn bị gặt bỗng một trận lũ kéo ập đến) thì năng suất giảm. Nếu như sạ lúa vào nơi đất ít dinh dưỡng, năng xuất cũng giảm. Nếu như người nông dân có chuyện buồn, đám ruộng cũng buồn hiu, làm sao được năng suất tốt.



Phải chăng con người không có thời gian cảm nhận được cái đạo của tự nhiên và sống trong đạo tự nhiên nên dễ thấy nhiều bệnh tật, nhiều vụ tự tử không rõ nguyên do. Đất là người mẹ diệu hiền nhất, khoan dung độ lượng nhất. Con người công nghiệp ngày nay sống cách xa mẹ đất, quên đi tình yêu vô bờ bến của mẹ đất, đối xử vô tình với mẹ đất. Đạo là người con phải biết quý trọng, yêu thương chăm sóc người mẹ của mình. Phải chăng người ta đi sai đạo nên phải trả giá cho những đau khổ nối tiếp khổ đau.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét