Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 1 tháng 7, 2011

BẠN RẤT THÂN

BẠN RẤT THÂN
Ngày 28-6 vừa qua là Ngày Gia đình, hai mẹ con định chở nhau đi ăn nhưng buổi chiều trời mưa lớn nên thôi. Ở nhà, con mở internet tìm bài hát cho mẹ. Con biết mẹ thích bài Hòn Vọng Phu 1 hát bằng giọng mạnh mẽ, nam tính, chứ không thích giọng mềm yếu. Mẹ nói bài này phải hát như những đoàn quân ra chiến trận, nhịp bước hào hùng, mẹ không chịu nổi những giọng ca “làm màu” ẽo ợt. Con tìm mãi mới ra. Bài số 3 cũng thế, phải là tốp ca, mạnh mẽ, trầm hùng. Hai mẹ con load ngay về, phấn khởi.

Rồi tìm bài Hòn Vọng Phu 2, mẹ nhất quyết nghe Thái Thanh hát. Hai mẹ con nghe luôn giọng Hương Lan, giọng Mai Hương, Hoàng Oanh để đối chiếu. Mẹ phân tích cho con, con thẩm thấu rất nhanh, và cùng mẹ phân tích luôn. Bài Hương Lan hát phối nhạc kỳ quá, không ra sang không ra sến, cứ xèng xèng thế nào. Bài Hoàng Oanh hát thì bình thường, chưa nổi bật. Còn Thái Thanh với giọng cao vút và luyến láy điệu nghệ, nghe như xót xa, cào xé vào trái tim, đúng với ý nghĩa người vợ chờ chồng đến tuyệt vọng. Nhưng Mai Hương cũng có một nét riêng. Giọng chị không cào xé mà như chấp nhận nỗi đau. Thực ra, tâm lý con người, khi chờ đợi quá lâu rồi thì không còn dữ dội, kêu gào nữa, mà trở nên chấp nhận hoàn cảnh. Nỗi đau vẫn còn, nhưng mòn mỏi và âm ỉ, chừng như tê liệt. Chính vì thế, thấy thương hơn, tội hơn. Cho nên, mẹ và con load cả hai giọng Thái Thanh và Mai Hương rồi cùng say sưa thưởng thức.

Mẹ dạy con thưởng thức giọng Thái Thanh qua bài Nghìn trùng xa cáchThuyền viễn xứ. Đây là chất giọng đẹp, sang trọng, nhưng khó nghe, không phải ai cũng nghe được. Mẹ bảo con nghe hai bài này qua giọng Lệ Thu và đối chiếu. Rõ ràng, Lệ Thu hát cũng rất hay, nhưng màu sắc khác Thái Thanh. Mỗi ca sĩ có chất giọng riêng, nên họ sẽ có những bài hát riêng, khó ai bì kịp. Mẹ cũng ghiền Lệ Thu lắm, nhưng hai bài này thì chỉ có Thái Thanh hát là tuyệt nhất.

Tự nhiên hai mẹ con vui quá, mở nhạc không lời nghe nhạc sĩ Lê Tấn Quốc thổi saxo bài Thương hoài ngàn năm, chao ôi như cả trái tim anh ta đang thổn thức. Biểu diễn bằng cả tâm hồn, tiếng nhạc cứ xói vào lòng người nghe. Và nghe nhạc như thế mới đã, chứ đâu phải tới sân khấu nhìn ca sĩ và nhóm minh họa nhảy nhót tưng bừng. Hình như bây giờ người ta xem nhạc chứ không phải nghe nhạc. Ở nhà, cùng thưởng thức với một người rất thân thiết và đồng cảm với mình, đã thấy hạnh phúc. Hai mẹ con ríu rít tới hơn 1g khuya, rồi mới chịu ngủ.

Ngày Gia đình trôi qua thật êm đềm, lãng mạn. Hai mẹ con luôn là bạn thân của nhau, luôn chia sẻ và đồng hành với nhau. Mẹ chăm chút con từ khi mới lọt lòng, bằng những lời ru, bằng ca dao quê mình. Lớn lên một chút, là những cuốn sách do chính mẹ chọn lựa, đọc thử. Rồi những bài hát mẹ hát con nghe, hoặc dạy con hát theo. Có cả những bài thơ Đường cổ kính, thâm sâu. Có cả những buổi đi đánh cầu lông, hai mẹ con cười vang công viên 23-9 và Tao Đàn. Làm bạn với con, mẹ luôn trẻ trung, hồn hậu. Làm bạn với mẹ, con học được nhiều điều, làm giàu kiến thức nền của mình. Hai người bạn vong niên mấy chục năm vẫn còn thân thiết! Hi hi hi…
                                                                                                          DIỆU KIM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét