Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 26 tháng 4, 2011

thơ- SÓNG

SÓNG

Đêm nằm nghe sóng vỗ
Sông tự tình với ai?
Phù sa hồng xuôi đổ
Mùa nước về, heo may

Ta trở mình nghe gió
Buồn rơi trên mái rêu
Phật an nhiên thinh lặng
Chỉ ta là lêu bêu

Phận người như sóng nhỏ
Hợp tan vào hư không
Đeo mang chi hoa cỏ
Rồi buồn vui nặng lòng

Tiếng chim nào đơn lẻ
Giật mình, kìa trăng rơi
Ánh vàng in sóng sánh
Ta mỉm cười, ừ thôi

Diệu Kim 20-9-2006                                
Kỷ niệm chùa Tâm Thành (Tam Nông)  

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét