Cây roi
gia pháp thời toàn cầu hóa
TT - 28-6 là Ngày gia đình Việt Nam. Người ta sinh ra cái ngày này để làm gì!?
Phải chăng là để nhắc nhở lẫn nhau về những giá trị của “văn hóa gia đình”, về
cái gọi là “gia đạo”? Gia đạo, từ ngàn xưa đã quan trọng; trong bối cảnh nhiều xáo
trộn như ngày nay lại càng quan
trọng hơn và là thứ không thể bị lãng quên.
Toàn
cầu hóa cuốn chúng ta vào một cơn lốc
xoáy mãnh
liệt, kèm theo bối cảnh khủng hoảng về nhiều mặt, đẩy những đứa trẻ ra khỏi
vòng kiểm soát của cha mẹ một cách nhanh chóng. Cùng với nó là khoảng cách thế
hệ ngày càng bị kéo dãn bởi những thay đổi như vũ bão của thời cuộc. Tình thương yêu không bao giờ mất đi, nhưng sự đối thoại giữa
ông bà, cha mẹ và con cái đang ngày càng khó khăn hơn vì
khoảng cách thế hệ quá lớn này.
Sự
trưởng thành của một con người phụ thuộc
vào ba thành tố: gia đình, nhà trường và xã hội. Nhưng khi nhà trường hiện nay vẫn còn rất
nhiều điều để lo ngại như nạn chạy trường, mua điểm, gian lận thi cử, bạo lực học
đường…; khi xã hội đang hứng chịu nhiều cú sốc văn hóa và vô số biến tướng về cách sống, cách hành xử… thì hi
vọng lớn nhất và cũng là giải pháp chắc chắn nhất cho việc dạy con và cứu con
mình khỏi những lệch lạc của cuộc sống chính là gia đình. Cha mẹ có thể khó
khăn trong việc đối thoại với con do khoảng cách thế hệ, nhưng việc xây dựng
gia đạo như một “người thầy lớn” giúp dạy con nên người là việc mà các ông bố bà mẹ hoàn toàn có thể chủ động
được.
Gia đạo, có người nói đó là “con đường” của một gia đình.
Con đường ấy có thể được thừa hưởng từ các thế hệ trước, hay do chính thế hệ của
mình ý thức tạo dựng nên. Còn gia pháp,
trong mường tượng của nhiều người
cũng tựa như một cây roi bên cạnh bàn thờ tổ tiên, không dùng để đánh mắng con
cái bao giờ nhưng lúc nào cũng có tác dụng nhắc nhở, răn đe, hướng dẫn con cháu
trở về con đường đúng đắn. Nghe những điều này có vẻ hơi hoài cổ. Nhưng càng hiện
đại thì
càng cần phải sàng lọc và gìn giữ những nếp nhà, tuy xưa cũ nhưng vẫn còn nguyên giá trị. Từ nếp
nhà này cộng với những giá trị phổ quát từ thế giới mới có thể hình thành một
“gia đạo hội nhập” cho con cháu thời nay.
Gia
đạo là những thứ mà một gia đình đã dày công tạo dựng và lưu truyền qua nhiều thế hệ để hình
thành nên bản sắc của chính gia đình ấy. Gia đạo là việc nghệ sĩ ưu tú Thành Lộc lớn lên với lời cha dặn: “Nghệ sĩ chân
chính thì
không hơn thua nhau nơi cánh
gà”. Gia đạo cũng là việc có những bạn thủ khoa chia sẻ: “Em được may mắn sinh
ra trong một gia đình hiếu học”. Hay có lúc gia đạo chỉ đơn giản
là việc một cô nhân viên nổi trội và được yêu mến trong tổ chức vì luôn tâm niệm
lời mẹ dạy: “Ở nhà với mẹ thì sao cũng được, nhưng ra đường thì phải luôn nhớ:
Ăn thì nhường mà làm thì
giành”.
Gia
đạo, một cách văn vẻ, là những giá trị
làm nên một gia đình, là những thứ mà vì nó và để bảo vệ nó, các thành viên sẵn
lòng hi sinh mọi thứ khác. Gia đạo sẽ làm một gia đình được kính trọng hoặc bị
coi khinh. Đó cũng là thứ làm cho những đứa con sinh ra, lớn lên và cảm thấy tự
hào về gia đình mình. Đó không phải là bố làm lớn, mẹ nhiều tiền hay gia thế lẫy
lừng, nhà to, xe xịn, mà là những kỷ cương cần thiết, những giá trị vô hình đủ đẹp để mọi thành viên
trong gia đình theo đuổi và làm gương
cho con cháu. Lớn lên trong một gia đạo như thế, khó ai có thể phản bội niềm
tin, giá trị, truyền thống của gia đình mình.
Nếu
chúng ta không thể thay đổi được cả xã hội hay cả tổ chức thì ít nhất chúng ta
cũng có thể quyết định việc thay đổi bản thân mình và thay đổi gia đình mình
thông qua việc tái xác lập gia đạo. Và đến lượt chính gia đạo này sẽ quyết định
số phận tương lai của gia đình và cả các thế hệ con cháu mai sau của chúng ta.
GIẢN TƯ TRUNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét