Tìm kiếm Blog này

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011

PHẢN HỒI BÀI CHÙA BÁI ĐÍNH NHẾCH NHÁC- phattuvietnam.net

PHẢN HỒI BÀI CHÙA BÁI ĐÍNH NHẾCH NHÁC

Đọc bài Chùa Bái Đính nhếch nhác vì du khách và hàng quán kinh doanh xô bồ xô bộn, rác thải ngập ngụa, lòng chợt buồn. Chúng ta thích những kỷ lục như “lớn nhất”, “đẹp nhất”, “hoành tráng nhất”…nên cứ đổ tiền xây dựng như thế. Còn chuyện giáo dục tâm linh, giáo dục đạo đức thì bỏ quên, thậm chí chẳng dám bỏ tiền để các đạo tràng đầu tư hoằng pháp hoặc sinh hoạt cho Phật tử. Bởi các chùa thường xây cất ở các vùng thiên nhiên tươi đẹp, nên người đi chùa đa số chỉ là hành hương, dạo chơi, xả stress hơn là biết tìm về cội nguồn tâm linh, biết tu học đúng nghĩa. Và người ta đã ứng xử với chùa đúng với trình độ giáo dục của họ.

Xây chùa rất dễ, vài năm đã có một ngôi tự viện bề thế, mau có thành tích. Nhưng xây người rất lâu và rất khó, ít ai kiên nhẫn, ít ai hy sinh thầm lặng cho công việc này. Hệ quả là ta có rất nhiều ngôi chùa bị nhếch nhác như vậy chứ không riêng gì Bái Đính. Phật giáo càng xấu đi trong mắt người ta, không hề tự hào chút nào.

Chợt nhớ những ngôi chùa nho nhỏ ở quê ngày xưa, người đi viếng chùa nói năng khẽ khàng, bước đi chậm rãi, thành kính hướng về Đức Phật, đắm mình trong làn hương trầm thoang thoảng và hương hoa dịu dàng nơi vườn chùa. Thế mới là thưởng thức, là quay về cội nguồn. Thời thế thay đổi, lòng người điên đảo hơn xưa, chùa to nhưng tâm hẹp lại, có khi lấy Phật để kinh doanh. Ta chỉ biết thở dài… (Diệu Kim)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét